The Fact About Chai Nhựa Phun Sương That No One Is Suggesting

We also strictly take care of staff members or outsourcers who could be exposed to your information and facts, together with but not restricted to signing confidentiality agreements with them, using distinct authority controls according to the position, and monitoring their functions.

Tôi ngồi vuốt thẳng một cọng lông. Không phải điên khùng loạn não đâu, đó là cách tôi lấy lại thăng bằng để chơi cùng một lúc với thánh thần và ác quỷ.

the fireplace burned with enthusiasm. The Bizarre-seeking celebrants were being shouting. The fire was burning even more robust than ever before. the group dashing picked and threw Each and every product of sacrifice more rapidly and more quickly with all of the energy they may muster into the extremely minute they had been put in.

I'd a better glance, the pointy idea of the letter V, was pointing straight up, touching The underside of what seemed like my significant toe. (my significant toe). The letter V didn’t know what to make of me. The letter V created me unfortunate. The disappointment skin deep beneath my imaginary skin. The pores and skin nevertheless fashioned like every thing else. The sadness penetrated further, infiltrating my imaginary bloodstream. it had been obvious, I'd deliberately abandoned just about anything which has to accomplish with my possible existence. And I didn't pause for a minute to query my existence, my mother’s, or the truth of People quivering waves concealed in each and every layer of my awe-inspiring memory. 

I would like to find out how to ee a read the letters. starting with the main letter, which occurred to be the letter V. (The disintegrating letter V)

Guys bảo, ama không lấy vợ thì con lấy! Lấy ai? Lu chứ ai nữa. Liệu Lu có chịu lấy không? Con chưa hỏi nhưng chắc là có. Tôi can, đừng mơ mộng thế con, bà Bướu giàu có, bố mẹ Lu đi làm ăn ngoài phố hàng năm đem tiền về nhiều. Còn mình thì… Hình như Lu cũng nấn ná chờ Gentlemen đi cùng. Adult males nhắc lại: “Lu nói rằng chờ đến Tết mà con không đi cùng là Lu sẽ ra phố lấy chồng”.

This time, I could now not bear the agonising pull of a thing that was shapeless and intangible at nighttime. I used to be keen with the early morning mild. perhaps dawn could bring with it an escape from your irritating silence inside the evening.

Tôi chạy đi sang nhà bà Bướu mượn chiếc xuồng. Khi tôi chèo ra đến bãi cỏ lau giữa Hồ Đá thì bóng chiều đã ập xuống. Bãi lau ngút ngàn, từng đàn chim xáo xác gọi nhau về tổ. Hoang vu đến rợn người. Đi sâu vào giữa bãi, gọi thêm một hồi nữa mới thấy Guys đi ra. Không kìm được cơn giận, tôi mắng, về đi, đồ ngu! Đêm ấy, sau bữa ăn, Guys nói, ngoài ấy không có ma, ama à! Tôi bảo, đúng rồi, nếu có ma thì nó đã bắt mày rồi! Nó nói, nhưng chim nhiều lắm, trứng nhiều vô kể, cả chim non nữa, hay là ta ra đấy trồng thêm cây nuôi chim? ừ nhỉ! Hay đấy, không khéo lại có tiền đấy.

to the dry and withered barrow, I sat not much far from the ceremonial sacrifice, I was equipped to observe the letters, and noticed what occurred after they fell onto the bottom from the scrolls while in the celebrants’ hands, they were being making their way in direction of me. The letters popping like popcorn on the bottom, breathless. underneath the blistering Sunlight, they dragged on their own toward my mound of dead dry grass. What took place was as crystal clear as working day. however however, my eyes ended up dreaming of moist inexperienced grass (all naturally in my imagination, there is absolutely no these types of thing as being a patch of moist grass at midday).

Chúng nhảy độp độp, như gõ lên nền đất thịt những thanh âm kì lạ. “có phải chúng đã vượt thoát”, (như tôi). Tôi nghi ngờ, rồi tự khẳng định lạc quan, rằng: website “chúng sẽ vượt thoát sớm thôi, nhanh chóng thôi, chúng sẽ rời khỏi những trang giấy vô nghĩa làm nên các loại chuẩn tắc không kiềm giữ nổi căn tính của giống loài”.

Hắn ngồi gọi chữ, như pháp sư ngồi niệm chú gọi hồn người chết quay về. Bầy chim bay qua nhìn hắn lắc đầu ngao ngán, bầy gió bay qua nhìn hắn cười châm chọc, bầy mây bay qua nhìn… Hắn hét toáng lên, kệ tao! Vừa lúc đó, từ xa thấp thoáng bóng hình vừa chạy vừa vấp ngã, vừa chạy vừa khóc than. Tim hắn đau nhói, mắt hắn mờ đi vì nước: Chữ L chạy trước, chữ Đ chạy sau, cả hai đứa trần truồng, thịt da gai cào tứa máu.

mày cần phải chui ngay vào cái góc đó và ẩn nấp”. Khả dĩ, tôi chiều lòng và quyết định lắng nghe những lời ám thị đó bên tai mỗi đêm, cũng bởi tôi cần, rất cần đến cái góc tối ấy. Tôi phải tìm ra nó, để hỏi một vài câu ngớ ngẩn: “Vì sao, nó có mặt trên thế gian này?”

Lớn lên, cô gái sẩy chân chết bên Hồ Đá khi đang giặt chiếu. Mụ đau đớn khóc lóc thảm thiết. Một buổi chiều người ta thấy mụ trần truồng lao xuống hồ rồi bơi thẳng ra gò đất giữa hồ, không hề ngoái đầu lại. Chỉ còn tiếng sóng nước vỗ vào bờ cỏ như khóc, như than. Đêm đêm, những người ít ngủ vẫn thường nghe những âm thanh nỉ non từ lòng hồ vọng về. Có người bảo đó là tiếng chim nhưng cũng có người quả quyết đó là tiếng khóc. Chuyện ấy được kể lâu rồi thành chuyện cũ, nhưng mọi người vẫn chưa ai dám bơi ra gò đất ngoài ấy, sợ ma!

He declared aloud, let's be on our way, the complete earth swayed, The entire of humanity lopsided, not only us. The letters stopped crying, they held on to one another, and onward they went beneath the moonlight. The shadows of The person and letters slipping more time, stretching from exactly where they were being to the other aspect of your valley, like ghosts showing from the last century. previous midnight the man and letters were being for the summit, to vanish wholly Within the seem blinding fog.

1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15

Comments on “The Fact About Chai Nhựa Phun Sương That No One Is Suggesting”

Leave a Reply

Gravatar